9. Bardo tái sinh - Lý giải khả năng đặc biệt của thần thức trong thân trung ấm
Trong giai đoạn thân trung ấm, thần thức dần nhận ra mình đã chết và vô cùng hoang mang, đau khổ, mất tự chủ và vô phương hướng. Thần thức có thể du hành khắp nơi vòng quanh thế giới và đọc được tư tưởng của mọi người. Nhưng đó không phải thành tựu đạt được từ tu tập mà là do thần thức không còn bị ngăn ngại bởi thân thể vật chất.
Thân thần thức trong cảnh trung ấm
Trong Bardo này, người chết bắt đầu có một thân vi tế (ý sinh thân) làm bằng các đại vi tế gọi là thân thần thức hay thân trung ấm. Khí có chức năng vận động của cơ bắp sẽ khiến tạo ra khí của Phong đại. Các đại dần dấy khởi từ Pháp giới rộng lớn không bờ mé nhưng người chết không nhận ra. Khí khởi phát từ thể vô cùng vi tế và dần dần phát triển lên, đầu tiên khí của Phong đại, rồi đến khí của Hỏa đại, khí của Thủy đại và tới khí của Địa đại. Sau đó, bảy trạng thái vô minh trước đây đã hòa tan, lúc này sẽ dấy khởi trở lại. Sau vô minh là tham dục và sân giận cũng tiếp nối dấy khởi. So với sân thì tham ái vi tế hơn. Và so với tham ái thì vô minh vi tế hơn. Cho nên những gì vi tế hơn thì có trước rồi mới tới những thứ thô hơn. Sau đó, căn, trần, thức nối tiếp hiện khởi. Nhờ có sự phát triển của các căn bạn có thể phát triển các thức phân biệt các trần, và như vậy tiếp theo sự thành lập của các căn thì các thức và trần cũng tự nhiên hiện khởi theo đó. Sau đấy bạn sẽ có cảm thụ, lúc này, nó thuần túy là cảm giác vì không còn “ai”, không còn “người” nào cả, người chết đã chết hẳn rồi, nhưng sẽ vẫn cảm giác là mình vẫn có một cơ thể, có mọi thứ, thậm chí còn thấy đói hay tưởng mình đang bước đi. Mọi thứ mà thân thần thức trải nghiệm đều do xu hướng của nghiệp quyết định.
Đặc điểm của thân thần thức trong thân trung ấm
Tuy nhiên, ở giai đoạn đầu, thần thức thường không nhận ra mình đã chết. Nó liền tìm cách nói chuyện với người thân, bạn bè, nhưng không ai trả lời, vì vậy, thần thức cảm thấy dường như cả thế giới đang xa lánh và chống lại mình, nó vô cùng phiền não, tuyệt vọng. Thêm vào đó, mỗi khi nghĩ đến nơi nào là thần thức lập tức bay vụt đến nơi đó mà không có sự lựa chọn nào khác. Bởi vậy, nó rất hoang mang và không thể tập trung, không biết làm gì và không biết điều gì đang xảy ra. Đôi khi thần thức rất sáng suốt, có thể nhận biết và nhớ rõ về mọi thứ. Nhưng rồi bỗng nhiên, thần thức lại thấy mọi thứ trở nên mờ nhạt, hắc ám, không thể thấy gì, không nhận thức được bất cứ điều gì.
Trong giai đoạn này, thần thức tuy có ”thần thông”, nhưng vẫn không thể vượt qua tòa Kim Cương và bụng mẹ, không thể nhìn thấy mặt trời, mặt trăng và không có bóng ảnh của chính mình, tâm thức vô cùng phóng chiếu điên đảo, chỉ có thể ngửi mùi hương để được no đủ, và cảm giác sợ hãi đau khổ dần gia tăng. Bởi không có các căn bằng vật chất, nên những cảm nhận của thần thức về thế giới rất mơ hồ và không chính xác. Lặp đi lặp lại nhiều lần như thế, cuối cùng thần thức cũng nhận ra rằng mình đã chết và đau khổ tột cùng.
Vào khoảnh khắc đó, thần thức sẽ phải chịu đựng rất nhiều khổ đau do sự phóng chiếu của sân giận, dục vọng và vô minh. Đôi lúc thần thức cảm thấy hơi trắng, là sự phản chiếu của sân hận, và sự phản chiếu của dục vọng có màu hơi đỏ. Đôi khi họ cảm thấy như đang rơi xuống từ vách đá cao hàng trăm triệu mét mà không có lựa chọn hay trợ giúp nào. Và cũng có lúc họ nghe thấy những âm thanh rất ghê sợ như hàng triệu tiếng sấm cùng một lúc khiến họ kinh hãi và khiếp sợ tột độ. Tất cả những điều đó khiến thần thức càng sợ hãi, tuyệt vọng. Sau đó, nó dần quên những ký ức về đời sống trước.
Đặc điểm của thân trung ấm trong giai đoạn này là đọc được suy nghĩ của người khác và nhìn thấy tất cả những hành xử của người thế gian. Bởi không còn sự ngăn ngại của sắc thân, khi trải qua trạng thái Bardo này, các chúng sinh trong giai đoạn thân trung ấm đều có những khả năng đặc biệt, là một phần của trí tuệ toàn tri, như khả năng nhìn thấu tâm người khác, nhìn xuyên qua khoảng cách không gian xa hàng vạn dặm, có thể bay lượn trong không gian, hoặc đi đến bất cứ nơi nào mình muốn chỉ trong chốc lát. Khi ấy, thần thức cần luôn luôn tỉnh giác và ý thức được rằng mọi thứ đều chỉ là giả ảo, hư huyễn:
Cùng với những khả năng toàn diện
Và vô vàn năng lực thần thông
Thần thức có thể đến mọi nơi mặc lòng
Chẳng ngại ngăn, trừ núi Tu Di
Bồ đề Đạo Tràng và Thai tạng
Lòng kiền thành tha thiết nguyện Thượng sư
Rủ lòng từ gia trì bi mẫn
Giúp chúng con giác tỉnh vạn pháp là như huyễn.
Nếu không làm được như vậy, thần thức có thể thức nhắc mình bằng năng lực thiền định của tâm. Hầu hết mọi người thường xa lạ và không thuần thục thực hành tỉnh thức nên khó có thể đạt được sự tỉnh giác trong giai đoạn trung ấm. Tuy vậy, chúng ta hãy cầu nguyện và hy vọng rằng mình có thể kiểm soát được tâm nhị nguyên phân biệt để nhận ra được sự như huyễn của vạn pháp.
Nếu người chết đã thực hành miên mật các pháp tu về Đại Thủ Ấn, Đại Toàn Thiện và Trung Quán trong toàn bộ đời sống của mình thì đây chính là giờ phút người đó đạt được sự chứng ngộ nhờ những gì đã thực tập.
Tham khảo thêm:
Vong linh trải nghiệm điều gì trong Bardo tái sinh?
- 4246
Viết bình luận