Đức Liên Hoa Sinh khai thị cho công chúa xứ Kharchen về cách đối trị phiền não
Chúc thư của Thượng sư Liên Hoa Sinh gửi công chúa Yeshe Tsogal có tên là Đầu Nhọn Hạt Ngọc đã được khám phá tại kho tàng màu trắng phương Đông, trong một cái tráp bằng da tê giác màu nâu. Khi công chúa Tsogal thỉnh hỏi Đức Liên Hoa Sinh về sự lầm lạc khi thực hành thiền định do các phiền não, Ngài khai thị như sau:
Người cố gắng duy trì sự tu hành thiền định sẽ gặp nhiều kẻ thù, đó chính là các phiền não của mình. Chúng có thể phân thành năm phạm trù: sân giận, tham lam, kiêu mạn, đố kị và si mê. Từ các gốc rễ này khởi ra 84.000 phiền não, chúng sẽ không cho con ở yên trong thiền định. Mỗi thứ của năm độc này đưa con vào năm phiền não, chúng kéo con sâu thêm vào sinh tử.
Thế nên, chớ để con bị phóng tâm bởi chúng với thái độ cẩn trọng của một bà mẹ đã lạc đứa con độc nhất của mình. Hãy buông bỏ đi các vọng động này, như khám phá ra một con rắn độc trên đùi mình. Hãy nhận ra chúng, và thực hành theo cùng một cách như khi thực hành tính thấy. Trừ phi con thực hành theo cách này, nếu không nghiệp xấu sẽ được tạo tác trong từng khoảnh khắc.
Tsogyal! Nếu con muốn tránh đi lạc theo lối này, hãy nỗ lực chống lại một cách khéo léo đối với năm độc bằng cách không chấp nhận cũng không khước từ, mà không lìa sự canh chừng của thức giác!
Trong bất cứ trường hợp nào, khi con chưa đạt đến ít nhiều trạng thái vững chắc an định trong cái thấy và thiền định, con cần thiết phải lánh vào nơi cô tịch, như một con nai bị thương; lướt nhanh qua các phiền não, như gặp một con rắn độc.
Công chúa Tsogyal thỉnh hỏi Thượng sư Liên Hoa Sinh:
- Một hành giả Mật thừa có phải dùng mọi phiền não như con đường không ạ?
Đức Liên Hoa Sinh trả lời:
- Dĩ nhiên chúng phải được đưa vào con đường! Nhưng chỉ có một con công mới có thể ăn thuốc độc. Người có thể dùng phiền não thành con đường mà không bỏ chúng thì hiếm hoi như hoa ưu đàm. Trong khi đối với người lợi căn, phiền não hiện ra như một người giúp đỡ; thì đối với người kém hơn, nó thành ra thuốc độc. Đối với người căn cơ thấp này, tốt hơn là hãy bỏ đi các phiền não!
Khi con không bị dính mắc với phiền não và lạc thú giác quan, chúng được trải nghiệm nghiệm như huyễn hoá. Thế rồi con không cần đè nén phiền não, dầu chúng có khởi ra, vì chúng không còn làm tổn hại con được nữa. Khi chúng không khởi sinh, con không có ý muốn xuất sinh ra chúng, vì con đã thoát khỏi sự mong cầu. Khi điều này xảy ra, phiền não được đưa vào con đường. Cố gắng dùng phiền não như là con đường, trong khi không lìa bỏ sự chấp tướng thì cũng giống như một con ruồi dính trong vũng mật.
Tsogyal! Hãy cắt đứt sự lầm lạc theo các lối này!
(Lược trích ấn phẩm: Những khai thị từ Đức Liên Hoa Sinh về con đường Đại Toàn Thiện”
Nguyên tác: “Advice from the Lotus-Born”
Nhà xuất bản Rangjung Yeshe, 1994)
- 190
Viết bình luận