Hai lợi tự tha
09/05/2016 - 21:08
Lượt xem: 71
Xưa nói rằng: “Chưa thể làm lợi được cho mình, trước đã làm lợi được cho người, đó là phát tâm của Bồ tát”. Lời này quả như nước cam lồ, nhưng nếu không khéo vận dụng thì lại trở thành thuốc độc. Thử nghĩ lại mình xem: Ta có phải Bồ tát không? Huống hồ còn nói đến phát tâm! Chẳng phải thật sự đã có khả năng đó. Há chẳng nghe Như Lai ứng thế, khi Ngài tự giác đã viên mãn rồi lại thực hành giác tha ư? Có người bảo: “Cứ đợi tới lúc đã viên mãn rối sau mới lợi tha thì rốt cuộc sẽ không có lúc nào!”. Song bệnh mình chẳng cứu nổi, mà lại cứu nổi người khác thì thật phi lý.
Bởi vậy, nên phát tâm quảng đại của Bồ tát, rồi lại còn phải giữ đúng như lời giáo huấn thiết tha của Như Lai. Chẳng thế, lại dùng mù dắt mù, muốn tự mình phụ vào Bồ tát và rồi cả người và mình, cả hai đều thiệt thế thì gọi là gì?
Bởi vậy, nên phát tâm quảng đại của Bồ tát, rồi lại còn phải giữ đúng như lời giáo huấn thiết tha của Như Lai. Chẳng thế, lại dùng mù dắt mù, muốn tự mình phụ vào Bồ tát và rồi cả người và mình, cả hai đều thiệt thế thì gọi là gì?
Trích "Bút ký bên cửa trúc"
Tác giả: Chu Hoành Đại sư
Dịch giả: Thích Viên Thành
- 71
Viết bình luận