Nếu được sinh về Cực Lạc, đời sống sinh hoạt của bạn sẽ như thế nào? | Đại Bảo Tháp Mandala Tây Thiên | Đại Bảo Tháp | Đại Bảo Tháp Tây Thiên

Nếu được sinh về Cực Lạc, đời sống sinh hoạt của bạn sẽ như thế nào?

Tôi đang tiến bước theo chân Bồ Tát, bỗng phát giác ra thân mình lần lần rút nhỏ lại. Khi hiện tượng đó xảy ra, tôi lấy làm lạ hỏi Đức Quán Thế Âm:

- Tại sao thân con lần lần rút lại nhỏ như thế ạ?

Ngài đáp:

- Nơi cõi Cực Lạc, chúng sinh thuộc các phẩm nhân vì cảnh giới không đồng, nên chiều thấp, cao, lớn, nhỏ có sai khác. Hàng thiện nhân ở Thượng phẩm cao lớn hơn ở Trung Phẩm, so với Hạ Phẩm lại càng cao lớn hơn. Như thân chư Thiên nơi cõi trời, tầng thấp kém hơn tầng cao, các thiên giới càng cao, thân lượng lại càng vượt gấp bội. Hiện tại, chúng ta đang đi từ Thượng phẩm sang Hạ phẩm, nên thân thể lần sút giảm cho đồng cao độ với chúng sinh ở phẩm đó.

Vừa đi vừa nói, bất giác tôi đã tới Hạ Phẩm liên trì. Nhìn kỹ, tôi thấy mặt đất nơi đây đều do quý kim pha bảo chất tạo thành, nên vừa phát ánh sáng, vừa trong suốt. Đi độ khoảng đường nữa, trước mắt hiện ra một quảng trường rộng lớn, có nhiều nữ nhân đang dạo chơi. Đây là những nữ hài tử mười ba, đầu kết hai búi tóc, cài các thứ hoa tím, đỏ, vàng, trắng, thân mặc quần sắc hồng đào, áo màu thanh đạm, lưng thắt đai vàng. Tất cả đồng một loại trang phục, dung nhan đều tươi đẹp khác thường. Lòng tôi này mối nghi ngờ hỏi Bồ Tát:

- Theo trong kinh, ở thế giới Cực Lạc không có nam, nữ phân biệt, tại sao nơi đây lại hiển hiện nhiều nữ hài tử vậy ạ?

Ngài đáp:

- Đúng như thế. Ở đây không phân tướng nam nữ, ngươi hãy tự nhìn kỹ lại xem mình thế nào?

Bị Bồ Tát cảnh báo, tôi kinh lạ chợt phát hiện ra mình cũng biến thành thân nữ hài mười ba tuổi, trang phục đồng một dạng thức như các nữ chúng kia. Tôi tiếp tục hỏi với giọng đầy kinh ngạc:

- Tại sao lại như thế này ạ?

Đức Quán Thế Âm lộ vẻ từ bi mỉm cười bảo:

- Nơi đây có một vị Bồ Tát làm chủ tể, muốn biến nam thì toàn chúng đều hóa thành nam, muốn biến nữ thì toàn chúng thành nữ. Kỳ thật, chẳng luận biến nam hay nữ, khi đã hóa sinh trong hoa sen, tức không còn thân huyết nhục, thể chất đều là ngọc báu trong suốt, bên ngoài chỉ có tướng người, thật ra không phân nam nữ.

Tôi quan sát lại thân thể mình quả đúng như lời Bồ Tát dạy, không thấy da thịt, xương, gân, tủy, não, chỉ là chất ngọc thủy tinh trong trắng.

Nhưng chúng thuộc phẩm hạ Hạ, vì còn nhiều phiền vọng nên đều là đới nghiệp vãng sinh. Song chẳng luận già, trẻ, nam, nữ ở nhân gian. Khi đã gửi thể chất nơi hoa sen Cực Lạc, tất cả đều hóa thành thân hài tử phi thường xinh đẹp, thức ăn đồ mặc cũng đều tự nhiên hiện thành. Tôi hỏi Bồ Tát:

- Tại sao chúng hữu tình sinh đến đây đều đồng tướng trạng, tuổi tác như thế ạ?

Ngài đáp:

- Đó là bởi Phật tính bình đẳng, do nguyện lực của Đức A Di Đà nên người nào đã sinh về nơi đây, đều được đãi ngộ như nhau. Tỷ như ở nhân gian, trai hay gái khi mới sinh đều đồng một dạng, không mấy sai khác. Nơi phẩm Hạ Hạ, mỗi ngày sáu thời, có một thời được nghe diễn giảng do một vị Đại Bồ Tát chủ trì. Đến lúc giảng kinh, khi tiếng chuông reo vang, chúng thiện nhân ở trong lầu các nơi hoa sen, đồng một trang phục xanh, vàng hoặc đỏ, trắng như nhau cùng hội hợp đến nghe pháp âm. Chúng sinh đó ban ngày ra khỏi lầu các du ngoạn hoặc ngồi thiền, niệm Phật, tụng kinh. Đến thời yên nghỉ, tất cả đều trở về hoa sen riêng của mình. Ở đây khi hoa nở, chim kêu là ban ngày, hoa khép, chim ngừng hót là ban đêm. Ngoài ra, cảnh trí đều luôn luôn tươi sáng huy hoàng, không có ngày đêm phân biệt.

Đức Quán Thế Âm lại bảo:

- Bây giờ, ta đưa ngươi đến quãng đường gần nơi điện và ao báu để được tăng thêm kiến thức.

Tôi vâng lời, theo Bồ Tát đến cửa một đại điện trong vùng kim địa thật rộng rãi, có lan can đẹp bao quanh giáp vòng. Ban sơ chỉ thấy độ mấy mươi nữ hài. Trong giây phút lần lượt kéo đến cả trăm ngàn muôn vị đồng sắc phục, vân tập đầy chật trong đại điện, như để cho tôi chiêm quan được rõ ràng hơn. Đối với họ thì đây là việc rất dễ, nhưng ở nhân thế, muốn tập trung số người đông đảo như vậy, tất phải khó khăn, mất nhiều thời gian.

Xem khắp nơi xong, tôi lại được đưa đến một ao báu rộng lớn như biển. Nước ở đây trong sáng dường như vô hình, nhiệm màu khó tả, không giống chất nước ở Ta Bà. Bồ Tát dạy:

- Ngươi nên xuống tắm gội qua giây phút.

Tôi thưa:

- Như thế y phục sẽ bị ướt hết ạ?

Ngài đáp:

- Không ướt, đây là ma ni bảo thủy!

Tôi vâng lời bước xuống tắm với vẻ rụt rè, e ngại. Nhưng quả nhiên y phục chẳng ướt. Điều rất lạ là tôi vốn không biết lội, sợ mình bị chìm xuống đáy ao. Trái lại, khi đã xuống, muốn thân thể chìm nổi, qua lại đều tùy ý. Lúc ngồi yên, muốn nước dâng đến đâu, cũng tùy tâm nước lên tới đó, thật đúng là “Như ý thủy”. Tôi thử uống một hớp, cảm thấy rất thơm mát, ngon ngọt, lòng thích thú liền uống no. Càng uống càng thấy tinh thân tươi khỏe, toàn thân phơi phới nhẹ nhàng như muốn bay bổng lên. Thật quả là nước bát công đức. Lại thử sờ vào y phục thì đúng là không có chỗ nào bị thấm ướt. Đang lúc tôi lướt nhẹ trong nước đến giữa ao, thấy rõ có nhiều hoa sen to đẹp nở tươi sáng rỡ, mỗi đài hoa đều có người ngồi kiết già niệm Phật. Một ít  hoa sen khô héo sắp tàn….

(Lược trích ấn phẩm: “Cực Lạc Du Lãm Ký”

Khoan Tịnh Pháp Sư

HT. Thích Thiền Tâm soạn dịch

NXB Phương Đông, 2015)

 

 

 

Viết bình luận

Chúc mừng năm mới
Copyright © 2015 daibaothapmandalataythien.org. All Rights Reserved.
Xã Đại Đình, huyện Tam Đảo, tỉnh Vĩnh Phúc. Email: daibaothapmandalataythien@gmail.com

Đăng ký nhận tin mới qua email
Số lượt truy cập: 6411278
Số người trực tuyến: