Câu chuyện về cây táo | Đại Bảo Tháp Mandala Tây Thiên | Đại Bảo Tháp | Đại Bảo Tháp Tây Thiên

Câu chuyện về cây táo

Ngày xửa ngày xưa, trong ngôi làng nọ có một cây táo rất to, sum suê đầy quả ngọt. Có một cậu bé rất thích đến chơi với cây táo mỗi ngày. Cậu trèo lên cây hái ăn những quả táo chín đỏ, ngủ trưa dưới tán cây. Cậu rất yêu cây táo và cây cũng vậy. Thời gian trôi qua, cậu bé đã lớn và không còn đến chơi với cây táo hàng ngày nữa.

Một ngày nọ, cậu bé trở lại chỗ cây táo với vẻ mặt đượm buồn, cây táo cất tiếng:

- Hãy lại đây chơi với ta.

- Cháu không còn là trẻ con, cháu chẳng thích chơi quanh gốc cây nữa. Cháu chỉ thích đồ chơi thôi và cháu đang cần tiền để mua chúng.

- Ta rất tiếc là không có tiền, nhưng cậu có thể hái tất cả táo của ta và đem bán. Rồi cậu sẽ có tiền.

Cậu bé quá đỗi mừng. Nó hái tất cả táo trên cây và sung sướng bỏ đi. Cây táo lại buồn bã vì cậu bé chẳng quay lại nữa.

Một hôm, cậu bé - giờ đã là một chàng trai - trở lại và cây táo vui lắm:

- Hãy đến chơi với ta.

- Cháu không có thời gian để chơi. Cháu còn phải làm việc nuôi sống gia đình. Gia đình cháu đang cần một mái nhà để trú ngụ. Cây có giúp gì được cháu không?

- Ta xin lỗi, ta không có nhà. Nhưng cậu có thể chặt cành của ta để dựng nhà.

Và chàng trai chặt hết cành cây và vui vẻ bước đi. Cây táo mừng lắm khi nhìn cậu bé hạnh phúc. Nhưng từ đó, cậu bé chẳng quay lại nữa. Cây táo lại cảm thấy cô đơn và buồn tủi.

Một ngày hè nóng nực, chàng trai - bây giờ đã là người có tuổi - quay trở lại và cây táo vô cùng vui sướng.

- Hãy đến chơi với ta.

- Cháu đang buồn vì cảm thấy mình già đi. Cháu muốn đi chèo thuyền thư giãn một mình. Cây có thể cho cháu một cái thuyền không?

- Hãy dùng thân cây của ta để đóng thuyền. Cậu có thể đi khắp nơi và sẽ thấy thanh thản.

Chàng trai chặt thân cây làm thuyền rồi đi chu du khắp nơi, không quay lại thăm cây táo trong thời gian dài.

Nhiều năm sau, chàng trai quay lại. Giờ cậu đã là một ông lão.

- Xin lỗi, con trai của ta. Nhưng ta chẳng còn gì cho cậu nữa. Không còn táo cho cậu…..

- Cháu có còn răng nữa đâu mà ăn.

- Ta cũng chẳng còn cành cho cậu leo trèo.

- Cháu đã quá già rồi để mà leo trèo.

- Ta thật sự chẳng giúp gì cho cậu được nữa. Cái duy nhất còn lại là phần gốc cây đang chết dần mòn của ta - cây táo nói trong nước mắt.

- Cháu chẳng cần gì nhiều, chỉ cần một chỗ ngồi nghỉ. Cháu đã quá mệt mỏi sau những năm đã qua.

- Ồ hay quá, thế thì cái gốc cây già cỗi này là một nơi tốt nhất cho cậu ngồi dựa vào và nghỉ ngơi. Hãy đến đây với ta và nằm nghỉ bên ta.

Chàng trai ngồi xuống và cây táo mừng rơi nước mắt.

Đây là câu chuyện của tất cả chúng ta. Cây táo chính là cha mẹ chúng ta. Khi còn trẻ, chúng ta thích chơi đùa với cha mẹ. Khi lớn lên, chúng ta bỏ họ mà đi và chỉ quay trở về khi cần họ giúp đỡ. Nhưng dù trong hoàn cảnh nào, cha mẹ vẫn luôn sẵn sàng nâng đỡ chúng ta để chúng ta được hạnh phúc.

Viết bình luận

Chúc mừng năm mới
Copyright © 2015 daibaothapmandalataythien.org. All Rights Reserved.
Xã Đại Đình, huyện Tam Đảo, tỉnh Vĩnh Phúc. Email: daibaothapmandalataythien@gmail.com

Đăng ký nhận tin mới qua email
Số lượt truy cập: 6333067
Số người trực tuyến: