Được vô sinh pháp nhẫn, thoát luân hồi, mới bảo đảm giải thoát
Trên đạo lộ đến quả vị Phật, ta không thể vào đại thừa bi mẫn nếu chưa tu tập tiểu học y ly. Chưa tự lợi không thể lợi tha. Tiểu thừa là nền tảng của ngôi nhà Phật Pháp. Đây là tài liệu dẫn nhập để đưa đến kết quả vĩ đại. Các bậc Đại Sư đều đã tu tập tam thừa giáo lý nhiều kiếp. Thiết yếu nhớ đến cái chết, chăm quán vô thường, buông xả thế gian. Khi hành giả không xuống đồi kiếm ăn thì mì ống sẽ tự lăn đến ngài. Thay vì khám xét cái hầm lửa nằm ngay nơi ngưỡng cửa nhà ta, ta cứ lo thám thính xa xôi, tìm tòi những con đường ở tận chân trời. Không để ý đến 3 độc tham sân si đang trói buộc mình với những cái thật tầm thường, ta cứ tìm học Phật thừa mật điển tận đâu đâu. Đó là tại ta ít suy ngẫm về cái chết. Nếu ngay bây giờ ta biết sợ chết thì đến giờ phút ấy ta đỡ sợ.
Giàu có trăm ngàn vàng, làm vua cai trị cả 100 nước. Đến lúc chết mới thấy rõ ràng là rỗng tuếch. Có bậc Thầy ở dãy Himalaya uống nước bằng cái sọ người. Có vị vẽ trên tường nhà tắm một bộ xương. Niệm chết tác động cho ta học và tu Phật Pháp đến viên mãn. Vì đã có chuẩn bị nên đến ngày giờ, sẽ đón nhận sự ra đi một cách vui vẻ. Từ Phật đến các Thánh đệ tử, nào có ai không rời bỏ xác thân, huống chi chúng ta.
Râu ông già càng cạo càng mọc. Sự việc thế gian, hết thứ này sang thứ khác, thứ nào cũng cần kíp. Nếu đợi xong mới tu thì cái chết chắc chắn sẽ đến trước. Sắp du hành sang Ấn Độ, chúng ta chuẩn bị đủ thứ. Sao không chuẩn bị cẩn thận cuộc du hành tái sinh? Bố thí là lương thực ăn đường không bao giờ hết. Phật Pháp là bạn đồng hành không bao giờ bỏ ta. Những bài khai thị lúc lâm chung nên đọc ngay bây giờ. Vì lúc ấy chắc chắn 100 phần ta không còn tu được nữa. Chỉ còn nhờ ở thần lực bất khả tư nghì của ngôi Tam-bảo. Cần quan sát và xem nhiều kinh nói về những nỗi khổ ở địa ngục, ngã quỷ, bàng sinh. Lấy gì bảo đảm chúng ta không bị rơi vào những bất hạnh này.
Bên vùng Himalaya, tại Dagpro, một vị tăng nhận bơ của 2 thí chủ gửi cho một người khác. Ngài không đưa hộ. Khi chết, ngài tái sinh làm bò trong nhà thí chủ gửi bơ. Thời gian sau, con bò cái lăn xuống sông chết đuối. Xác trôi đi xa. Thí chủ gửi bơ vớt được. Nên nhớ định luật nhân quả tuyệt đối không riêng tư. Chỉ một lời nói diễu cợt, một hành vi xúc phạm người khác, là ta đã có phần trong đọa xứ. Được vô sinh pháp nhẫn, thoát luân hồi, mới bảo đảm giải thoát. Mất thân này rồi, thật không có chỗ cậy nương. Chỉ còn thời gian hơi thở chưa ngừng. Việc này vội vã làm ngay!
(Trích ấn phẩm: “Căn bản đạo lộ”
Tỳ kheo ni Hải Triều Âm toát yếu)
- 291
Viết bình luận