Bài học thành tựu hạnh nhẫn nhục
Một bậc Thượng sư Kim Cương thừa nổi tiếng có rất nhiều đệ tử, một ngày nọ có một người đến xin được làm đệ tử của ngài. Bậc Thượng sư hỏi: “Dĩ nhiên ta sẽ chấp thuận, nhưng con có những phẩm hạnh gì?”, người đệ tử đáp: “Dạ thưa, con chẳng có gì cả”. Bậc thượng sư hỏi nhiều lần nhưng vị đệ tử vẫn trả lời như vậy vì anh ta chỉ muốn xin làm đệ tử của ngài. Cuối cùng, cảm thấy mình cần nói một điều gì đó, anh ta trả lời: “Con có tiếng là người nhẫn nhục, không bao giờ nóng giận”. “Ồ”, bậc Thượng sư nói, “Đó là phẩm chất quan trọng nhất. Ta chấp nhận con là đệ tử của ta”.
Tại buổi thuyết pháp hôm sau, bậc Thượng sư tuyên bố trước đại chúng: “Từ trước đến giờ, Tăng đoàn chúng ta rất an bình và không gặp phải bất cứ rắc rối nào, nhưng từ hôm nay trở đi, chúng ta sẽ phải rất cẩn thận. Trong Tăng đoàn của ta có một tên đạo chích. Mặc dù chúng ta chẳng có gì đáng giá để mất ngoài một ít thức ăn và quần áo, chúng ta vẫn nên để ý vì tên trộm đứng ngay kia.” Bậc Thượng sư chỉ tay về phía người đệ tử nọ. Anh ta cảm thấy vô cùng bối rối và xấu hổ nhưng không biết nói gì trước bậc Thầy, mồ hôi vã ra đầm đìa.
Sự việc cứ diễn ra như vậy trong vài tháng. Bậc Thượng sư tuyên bố trước hàng nghìn đệ tử: “Có ai bị mất trộm thứ gì không? Vì hắn trộm đồ rất giỏi, nên ta lúc nào cũng lo lắng cho các con.”
Cuối cùng, sau một thời gian dài, không thể chịu đựng và nhẫn nhục hơn nữa, vị đệ tử nọ vô cùng tức giận hét lên trước tất cả mọi người: “Ai nói tôi là kẻ trộm?”
Bậc Thượng sư nhìn anh: “Chẳng phải con từng nói rằng chẳng bao giờ biết giận dữ hay sao? Ta tưởng con không còn chút sân hận nào nhưng thực tế là vẫn còn, đúng không nào?” Lúc đó, vị đệ tử chợt như tỉnh giấc mộng và nhận ra rằng sự sân giận vẫn hiện hữu. Anh đã có được bài học về đức tính nhẫn nhục nhờ lòng bi mẫn của Thượng sư và từ đó tinh tấn để trở thành một trong những đại đệ tử sau này của Ngài.
- 848
Viết bình luận