Nhân duyên nào đưa con cái đến với cha mẹ?
Con cái đến với cha mẹ trong kiếp này là do các loại nghiệp duyên khác nhau mang tới. Vì là nghiệp duyên nên không cố định, có khi là thuận duyên, cũng có khi là nghịch duyên. Sự đời không phải khi nào cũng thuận, trong thuận có nghịch, chuyển đổi luân hồi. Chỉ là thiếu duyên thì ẩn, đủ duyên thì hiện. Mọi thứ đều do nghiệp lực thiện ác của bản thân mỗi người gây tạo trong nhiều đời mà thôi.
Có 4 nghiệp duyên đưa con cái đến với cha mẹ:
1. Báo ân
Con đối với cha mẹ đời trước có mang ân, vì báo ân nên đến làm con, trọn đời phục dịch nhọc nhằn, khiến cho song thân khi sống còn được phụng dưỡng an vui, lúc qua đời được chôn cất, cúng tế. Con cũng có thể báo ân bằng cách làm những việc giúp nước an dân, danh nêu thanh sử, để cho thiên hạ đời sau nhân kính người mà mến trọng cả cha mẹ. Đời nay những con thảo cháu hiền đều thuộc về hạng ấy.
2. Báo oán
Kiếp trước, cha mẹ có kết hận với người nào đó nên họ đầu thai vào làm con của cha mẹ kiếp này để báo oán. Khi còn nhỏ con đã sinh lòng ngỗ nghịch, lớn lên lại gây họa làm lụy cho cha mẹ. Khi song thân còn sống, không cung phụng, lúc chết, để tai tiếng lây đến cửu tuyền thất tổ. Thậm chí có khi con nắm quyền chức trọng yếu rồi làm điều trái phép, khiến cho nhà cửa nát tan, dòng họ diệt tuyệt, để thiên hạ đời sau nhân thóa mạ người mà ghét luôn cả cha mẹ.
3. Đòi nợ
Kiếp trước cha mẹ có thiếu tiền nơi con, nay nó đến làm con để đòi lại. Số nợ nhỏ thì cha mẹ chỉ tốn tiền cho con ăn mặc, thuốc men, học hành, cưới gả, và dạy bảo đủ điều muốn cho mai sau thành gia thất, nhưng vì kỳ hạn đã mãn, con có thể bỏ cha mẹ mà đi. Nếu số nợ lớn, có khi đứa con xài phá tiêu tan hết tài sản của cha mẹ mới thôi.
4. Trả nợ
Kiếp trước, họ nợ cha mẹ, kiếp này họ đầu thai thành con để trả nợ. Con sẽ nỗ lực làm ăn để nuôi nấng cha mẹ, bao giờ hết nợ, con mới dứt áo ra đi. Có nhiều trường hợp công vừa thành danh vừa toại, buôn bán mới vừa được khấm khá thì con bỗng lìa trần.
Sinh con ra khó nhọc, nuôi nấng con còn khó nhọc hơn. Làm bậc cha mẹ, hãy nên tích đức cho con cái, đừng vì tham lam mà làm điều ác để lấy nhà cao cửa rộng cho con; cũng đừng vì ích kỷ, thù hằn cá nhân mà gây ác nghiệp, có thể kiếp sau quả báo mới tới, nhưng cũng có thể kiếp này đã tới ngay trong đời con.
Nếu sinh con ra không được như ý muốn thì cũng đừng buồn giận, chỉ là ta đang phải trả nghiệp cho kiếp trước hay cho những gì ta làm trong quá khứ mà thôi. Điều quan trọng hơn cả là hãy yêu thương, chăm sóc, nuôi dưỡng con nên người, dạy cho chúng những điều hay, lẽ phải để cuộc sống của chính bạn, con cái bạn được an yên và tích lũy công đức cho kiếp sau.
Lời Phật dạy tỉnh thức những bậc làm cha mẹ rằng dù là duyên nghiệp như thế nào chăng nữa thì trong kiếp này, cha mẹ hãy cố gắng để bản thân luôn là tấm gương sáng cho con cái về tu dưỡng đạo đức, có trách nhiệm giáo huấn con cái về phương diện này. Bởi chỉ có tu nhân tích đức mới mong sớm trả hết mối nghiệp duyên này để cuộc sống chúng ta ở những ngày cuối đời được an yên, hạnh phúc.
(Nhóm ĐBT biên soạn)
- 19848
Viết bình luận