Thiên Trúc: Vô Trước Bồ Tát
Thiên Trúc: Vô Trước Bồ Tát
Ở Tây Trúc (Ấn Độ) có Ngài Vô Trước Bồ Tát người ở nước Kiện Đà La(?) sau khi Đức Phật Niết Bàn một ngàn năm. Khi sinh Ngài có rất nhiều điềm lạ, sau nhân gặp Phong hóa (giáo pháp) của đức Phật mà ngộ đạo rồi xuất gia tu học. Em của Ngài là Bồ Tát Thế Thân, học rộng biết nhiều, hiểu suốt các môn học. Ngài Vô Trước là đệ tử của Ngài Sư Tử Giác; Mật hạnh không ai bằng được, lại tài cao học rộng. Hai ba vị hiền triết này ước nguyện với nhau rằng: Phàm công nghiệp tu hành được bao nhiêu thì công đức đem hồi hướng nguyện được gặp đức Từ Thị (Đức Di Lặc). Nếu ai bỏ thọ mệnh trước (ai mất trước) mà thành được điều tâm nguyện này thì sẽ trở lại báo cho biết để cùng sinh lên.
Sau đó Ngài Sư Tử Giác xả thọ mệnh trước, đến ba năm sau cũng không thấy trở về báo, rồi kế đến Ngài Thế Thân cũng xả thọ mệnh, mãi đến sáu năm sau cũng không thấy trở về báo. Lúc ấy các ngoại đạo đều chê bai cho rằng Ngài Thế Thân và Ngài Sư Tử Giác đã trôi lăn trong ác thú mới không thấy có linh ứng gì. Sau đó vào một hôm buổi tối, khi Ngài Vô Trước Bồ Tát bắt đầu dậy các đệ tử phương pháp thiền định thì bỗng nhiên ánh đèn bị lóa đi (che lấp). Trong hư không sáng rực, có một người ở trên cõi trời, ở trên hư không bay xuống sân rồi bước lên bậc cửa đi vào, kính lễ Ngài Vô Trước. Ngài Vô Trước hỏi: ‘’ Ngài đi đâu tới thế! Tên Ngài là gì?`` Đáp rằng : ‘’Từ lúc tôi bỏ thọ mệnh thì sinh vào trong hội chúng đệ tử của đức Từ Thị (Di Lặc) ở trên cõi trời Đỗ Sử Đa (Đâu Suất Đà). Tôi sinh ra ở từ trong hoa sen, vừa mới nở thì đức Từ Thị bảo tôi rằng: ‘’ Tốt lắm! Đến đây Quảng Tuệ : Tốt lắm! Đến đây Quảng Tuệ!. Khi tôi đi nhiễu quanh Ngài xong liền đến đây báo cho ông biết”.
Ngài Vô Trước Bồ Tát hỏi: ‘’ Ngài Sư Tử Giác bây giờ ở đâu?”. Đáp rằng: Khi tôi đi nhiễu đức Từ Thị thì trông thấy ông Sư Tử Giác ở bên ngoài chúng (ở ngoại viện đâu suất) , mê đắm nhạc trời không có thời gian rỗi để ngoái lại với nhau thì làm sao mà về báo được. Diệu pháp do Ngài diễn thuyết nghĩa lý cũng không khác gì pháp ở đây. Nhưng có điều Bồ Tát có âm thanh mầu nhiệm, trong trẻo hòa nhã làm cho người nghe không có mệt mỏi, người thụ lĩnh không có chán nản . V.v…”
(Chuyện này trích trong Tây Vực Ký)
Chú thích
Đỗ Sử Đa: Cựu dịch là Đâu Suất Đa.
Từ Thị: tức Ngài Di Lặc.
Trong ba tạng Kinh, Luật, Luận của Phật chép chuyện người sinh vào trong lục đạo hoặc từ lục đạo sinh vào cõi người rất nhiều. Đây chỉ trích lục một hai chuyện để chứng minh thôi. Còn những điều mà người ở trong nước đều được trông thấy hay đều được nghe kể thì cũng không thể nào chép hết được, chỉ chép vài chuyện cốt yếu dưới đây cho mọi người cùng xem.
- 767
Viết bình luận