Tào Châu: Bùi Tắc | Đại Bảo Tháp Mandala Tây Thiên | Đại Bảo Tháp | Đại Bảo Tháp Tây Thiên

Tào Châu: Bùi Tắc

Tào Châu: Bùi Tắc

Bùi Tắc ở Tào Châu là người Ly Hồ. Ngày 21 tháng... năm cuối niên hiệu Trinh Quán chết đã ba ngày rồi lại tỉnh lại và tự kể rằng: Lúc mới chết bị một người lôi tới chỗ vua Diêm Vương. Diêm Vương mặc quần áo trắng, vô cùng mới mẻ sạch sẽ. Diêm Vương sai người đó dùng bò mà cày lên người Bùi Tắc. Người đó bèn kể rằng: “Tắc anh em còn nhỏ, không có ai nuôi nấng hầu hạ bố mẹ”. Diêm Vương thương hại, liền sai sứ giả dẫn ra đi theo hướng Nam tới lần cửa thứ ba thì vào. Vào trong thấy vạc sôi, thấy núi dao rừng gươm lại thấy mấy ngàn đầu người đều bị chặt đứt lăn lóc la liệt trên mặt đất. Các đầu lâu đó đều kêu: “Đói lắm”. Bần thôn có một bà cụ già tuổi gần bảy mươi lúc đó chưa chết nhưng cũng thấy ngồi nhóm lửa trước vạc sôi. Xem xong một lượt, lại quay về chỗ trước Diêm Vương. Thấy một người cũng thôn là Trương Thành, lúc này cũng chưa chết. Có một người tố cáo Thành, nói: “Hắn đã phá nhà tôi!”. Diêm Vương sai sứ giả tra xét. Sứ giả tâu rằng: “Quả thực như vậy!”. Thành nói: “Thành cày đất bất giác cày phá  vỡ mả của hắn, chứ không phải là cố ý”. Diêm Vương phán: “Tuy không phải là người cố tình, nhưng xét cho cùng thì vẫn là tội không cẩn thận”. Bèn sai người đánh đòn vào lưng, phết cho bảy roi. Lát sau Diêm Vương bảo Tắc: “Người không còn có chuyện gì nữa, sẽ tha cho người về sớm!”. Diêm Vương bàn sai người đưa về cho trèo qua tường thấy nhà mình ở phía xa xa, lại nghe thấy tiếng khóc lóc thế là Tắc nhảy đại xuống, bỗng thẩy ngồi dậy và được sống lại. Sau khi sống lại rồi, Tắc bèn kể chuyện lại cho hàng xóm nghe. Người làng đến xem lưng Trương Thành, trên lưng thấy vẫn còn bảy hằn roi tím bầm, hỏi việc phá mộ, Thành đáp: “Không sai”. Bà cụ già sau đó cũng bị ốm, ít lâu rồi mất.

Nguyên chú:

1. Truyện này có xuất xứ từ Minh Báo Thập dị.

2. Có người bảo: “Người chết nếu đã phải thác sinh vào sáu đường làm sao còn có thể ở ra để mà giữ hình hài cũ của mình được?”. Đáp: “Người đó tuy phải đọa vào nẻo quỷ, nhưng tội phúc chưa được xét định, nên không bị giam giữ khống chế gì”.

Song cũng chẳng có nơi nưomg tựa bởi vậy còn phải ở mả. Như kinh Quán Đỉnh nói: “Thích Chung đồng tử bạch Phật rẳng: “Mồ mả của kẻ phàm phu làm sao lại có bọn quỷ đến nưowng tựa”. Phật dạy rằng: “Đó đều là tinh ngữ cốc yêu mi ảo hóa hoặc lũ quỷ chết oan không nơi bám víu phải nương tựa vào đó mà thiêng. Có khi đó là tinh thần của cây cỏ núi sông, xương chưa mục nát nên còn hơi hiêng, nếu đã mục nát thì tính thiêng đó sẽ diệt, không còn khí thế, cũng chẳng còn có thể gây tai họa cho người được. Có khi đó là kẻ mới mệnh chung, khi còn tại thế không có phúc đức gì, lại làm những điều gian tà xiêm nịnh, phải đọa làm quỷ thần. Có khi chúng là tinh của cây cỏ cùng các vật tạp nham, không có phúc trời để mà hưửng, nhưng địa ngục cũng chẳng thu nạp, phải sống vật vờ giữa thôn dã, đã chẳng có cơm tròi, lại không được ăn uống. Cho nên chúng đã gây hoang mang sự hãi cho người, làm nhiều trò biến ảo quái dị, để làm xao xuyến lòng người. Kẻ phàm phu thấy thế liền làm lễ cầu phúc trừ tà, gọi chúng là thần. Hoặc bọn thầy pháp yêu tà dựa dẫm vào chúng coi làm thần hòng được ban phúc được phù hộ, hòng được trường sinh, tà kiến ngu si, sát sinh thờ tự. Những kẻ như vậy khi chết sẽ sa vào các nẻo địa ngục, ngã quỷ súc sinh, không có lúc nào mà thoát ra được.

Như vậy há chẳng nên thận trọng ư?


 

Viết bình luận

Chúc mừng năm mới
Copyright © 2015 daibaothapmandalataythien.org. All Rights Reserved.
Xã Đại Đình, huyện Tam Đảo, tỉnh Vĩnh Phúc. Email: daibaothapmandalataythien@gmail.com

Đăng ký nhận tin mới qua email
Số lượt truy cập: 6335296
Số người trực tuyến: