Hiền Ngu Kinh
Hiền Ngu Kinh
Kinh Hiền Ngu và Kinh Báo Ân nói: “Thời Phật Ca Diếp quá khứ có một vị Tỳ kheo trẻ thấy một vị Tỷ khiêu già thường thích tụng niệm, nhưng giọng lại khàn đục liền tự cho mình là tốt giọng mà bảo vị Tỷ khiêu già rằng: “Giọng ông như giọng chó sủa ấy”. Bấy giờ vị Tỳ kheo già đáp: “Người không biết ta ư? Ta nay đã đắc đạo A La Hán rồi đấy!”. Vị sư trẻ nghe xong hoảng sợ tự trách, liền sám hối ngay trước mặt, vị sư già cũng bằng lòng với sự ăn năn hối lỗi đó. Nhưng vị Tỳ kheo trẻ kia dẫu khỏi bị đoạ xuống địa ngục, song vì lời ác khẩu đó, nên trong suốt năm trăm đời đều phải làm thân chó. Bấy giờ có năm trăm lái buôn, dắt một con chó trắng cùng đi sang nước khác. Giữa đường nghỉ chân, chó ăn vụng thịt bị các lái buôn chặt cả bốn chân, đem vứt xuống hố rồi đi. Lúc đó Ngài Xá Lợi Phất nhờ có thiên nhãn nên từ xa đã trông thấy thân chó co quắp dưới đất, đói khát rã rời, sắp chết đến nơi. Ngài liền cầm bát cơm, bay liền đến chỗ chó, với lòng từ mẫn bố thí cho chó ăn, cứu được mạng sống thừa của chó. Chó ăn rồi mừng rỡ. Ngài Xá Lợi Phất lại thuyết pháp cho chó nghe. Bảy ngày sau chó chết, được thác sinh vào một gia đình Bà La Môn ở nước Xá Vệ tên là Quân Đề.
Năm lên bảy tuổi Quân Đề được Ngài Xá Lợi Phất hoá độ cho xuất gia, nhờ biết thuyết diệu pháp nên chứng được quả A La Hán. Quân Đề biết được đủ sáu phép thần thông, tự thấy được tiền thân là một con chó đói. Nhờ ơn thầy Xá Lợi Phất nay được làm thân người và được đạo quả. Bèn tự tâm niệm rằng sẽ đem hết thân mình ra để phụng sự thầy, mãi mãi là Sa Di không thụ Đại giới. Do kiếp trước đã từng xuất gia giữ tịnh giới, cho nên nay gặp đức Thích Ca Như Lai, hiển được chứng quả A La Hán.
- 136
Viết bình luận